Thứ Hai, 24 tháng 6, 2013

CÕI NHỚ

Tháng chín thu tàn hoa cúc nở
Âm thầm chiếc lá cuối cùng rơi
Hơi gió giao mùa như ngực thở
Đất trời vừa ngọt nụ hôn môi.

Bóng chiều thấp thoáng ở ven sông
Giây phút hoàng hôn chợt nao lòng
Con sáo hót buồn trên mái ngói
Thu đi còn lại chút rêu phong.

Đôi khi cần lắm một mùa đông
Để lấp vào lòng một khoảng không
Ta sợ tháng ngày ta trống trải
Bến sông. Ta nhớ người bên sông.

Người đi không hẹn về nơi cũ
Con thuyền không bến mãi phương nào ?
Tóc trắng như mây chiều lưu lạc
Ôi thời gian ! nước chảy qua cầu .






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét